ME TIME là gì nhỉ?

admin

Si sĩ khui một chiếc thảm định tuyến, chẳng biết có trải ra được ngày nào bình yên?

Thời gian mỗi người "me time" là rất ít. Nếu mỗi ngày bạn phân phát chia sẻ tổng quỹ thời gian mình có cho bạn bè, người thân, người yêu, những người bạn yêu mến và muốn gặp gỡ bao nhiêu, thì thời gian còn lại bạn chỉ dành cho mình được thực hiện muộn đi bấy nhiêu.

"Me time" không phải là vui chơi, giải trí, tụ tập hay tận hưởng, đến đi chơi bạn cũng cần sức mà, đến xem tivi show truyền hình bạn cũng cần căng con mắt, đến lắng nghe người khác trò chuyện cafe bạn cũng cần tôn trọng và chú tâm, cảm thông và đưa ra ý kiến, đến gọi video call cho mẹ bạn cũng phải nhanh trí khơi gợi để nắm bắt thông tin ở nhà, như là bản năng quan tâm săn sóc. Tất cả hoạt động phân tán năng lượng của bạn đều không được xem là me time.

Thời gian chỉ dành cho mình "me time" có nghĩa là bạn chẳng cần phải làm gì cả, cũng chẳng nghĩ, cứ vô thức thực hiện như thói quen: nấu ăn cho bản thân, nằm ườn đọc sách, giặt đồ rồi phơi phóng, dọn nhà cho sạch, tắm gội thơm tho, chăm sóc da, viết vài dòng, uống nước ấm, đi ngủ. Những hoạt động này tiêu tốn năng lượng nhưng không phân tán năng lượng, bởi nó tập trung tái tạo và nạp đầy năng lượng cho chính bạn mà thôi.

Lúc trước mình có nhiều chuyện chưa hiểu, nhiều điều chưa biết, dốc gan mật mang vào mỗi câu chữ đều là cảm xúc nặng nề, viết dài tới 1000 - 1300W. Tất nhiên là "It's ok that you're not ok" nhưng nay mình muốn xây dựng mục tiêu mới, viết cho vừa vặn 300 - 500W, để chừa lại những khoảng trống, những cơ hội và trí tưởng tượng của mọi người được chêm vào.

Mình chia sẻ thời gian của mình cho bạn, mình viết ít đi để nói với bạn nhiều hơn. Và cũng để không phải nghe rằng:

"Anh tưởng em lớn rồi, ra là vẫn che đậy tâm trí rối bời trong vẻ ngoài gọn gàng và hành động ngăn nắp. Mỗi câu nói vẫn toàn dỗi giận trách móc không thể hiện ngoài mặt"

Đôi lúc mình không biết nên cư xử với tình bạn, tình yêu thế nào mới là khôn ngoan hay để mọi người quanh mình thấy dễ chịu. Mình chỉ muốn viết lên những mẩu chuyện một cách thật duyên dáng, kịp ghi lại suy nghĩ sau một ngày dài hoặc chợt lóe lên ngay tại đây, ngay lúc này, vì đó là sứ mệnh của mình mỗi khi động đến bàn phím.

Mình cởi mở để thấy tiếng lòng chung trắc ẩn, nhưng khép mình để giữ tình yêu riêng, ích kỉ và duy nhất.

Sự bận rộn làm thế nào có thể lấy đi sự thanh lịch của phụ nữ, sự dịu dàng của đàn ông, hay là cô ta, anh ta chưa bao giờ biết xoay xở cuộc sống.